Có lẽ các truyền thuyết được kể lại luôn làm con người ta cảm
thấy háo hức và thú vị, chỉ bởi lẽ nó là truyền thuyết , là một cái gì đó vô thực,
là một cái gì đó đẹp đẽ mà người ta muốn nhìn vào. Hôm nay, tôi sẽ kể bạn nghe
về một truyền thuyết đẹp về loài hòa tường vi . ”Câu chuyện tình của một cô
công chúa tóc dài sống lẻ loi trong cung điện trên vùng thượng nguồn. Trời cao
nguyên lành lạnh đủ làm tăng màu đen óng ả của mái tóc, làm căng làn da mặt trắng
hồng mịn màng như bông, làm màu đỏ của đôi môi người con gái như mọng hơn lên
trong màn sương xám, và nhất là làm đôi mắt ướt cuả nàng như sáng long lanh
trong những giọt sương. Tường vi đẹp nổi tiếng khắp nơi, nhưng đồng thời nàng
bao giờ cũng mang một vẻ buồn. Sở dĩ nàng phải chịu cảnh sống lẻ loi giữa vùng
hẻo lánh này chỉ vì lời tiên đoán của một lão ông với vua cha, khi nàng vừa
chào đời, rằng nàng sẽ phải chịu nhiều bất hạnh. Sống một mình tại nơi hẻo lánh
nhưng tường vi không u sầu như người ta hay nghĩ, nàng không chỉ có nhan sắc mà
còn có giọng hát trong trẻo thấu tận trời xanh! Một ngày kia, Tường vi lâm bạo
bệnh. Thầy thuốc hết sức chữa nhưng đành cúi đầu chịu thua. Đức vua rất lo lắng
nhưng lực bất tong tâm, có lẽ số mệnh của nagf đã đến ,hồng nhan nhưng bạc mệnh.
Thế nhưng, trờ chiều long người có lẽ ông trời cũng tiếc
thương vẻ đẹp của nàng, bỗng đâu vị lão phu ngày nọ đòi diện kiến nhà vua, và
phán rằng bệnh của nàng chỉ có thể chữa được bằng cánh lá của một loài hoa trắng,
mọc cheo leo trên đỉnh núi, giữa hai vực thẳm và một ngọn thác. Vua phải tìm
cho bằng được cánh hoa đó để cứu con, nên truyền lệnh hễ ai kiếm được đóa hoa
đó, sẽ lấy được nàng, và sẽ được truyền ngôi cho. Đây là hi vọng cuối cùng của
nhà Vua, cho dùng có phải dồn hết sức lực nhà Vua cũng không màng mà quyết tâm
cứu Tường Vi cho bằngđược. Bao nhiêu chàng trai đua nhau vào rừng tìm kiếm,
nhưng đều thất vọng, trong khi đó sức khoẻ của Tường Vi tắt dần. Lúc này có một
chàng trang đã mang được lá về, đây như ý trời vậy.
Lễ cưới được cử hành chưa được bao lâu, thì tai biến xảy đến
cho đất nước. Tuân lệnh vua cha, chàng phò mã trẻ cầm quân, tạm chia tay với vợ,
ra xa trường dẹp giặc ngoại xâm Một nàng công hcuas tài sắc nhưng luôn mang
theo nỗi buồn trong long, chưa được đoàn tụ lâu đã phải lìa x, đau lòng thay! Cho
đến một buổi chiều, chim bay về đem tin chẳng lành. Bật khóc, và tuyệt vọng, Tường
vi tung mình theo giòng thác, mất tích giữa giòng nước ồ ạt. Một công chuyện buồn
về một loài hoa đẹo mang tên Tường Vi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét